TÔI ƠI, ĐỪNG TUYỆT VỌNG
Một ngày đầu tháng 6/2020, thông qua Fanpage của chương trình, một chủ thể là một bạn nam liên lạc với chúng tôi. Nếu có một trạng thái gọi là tuyệt vọng, thì bạn đang ở trong chính trạng thái đó trong hơn một năm vừa qua. Bạn đang phải ở trong phòng, không thể ra ngoài. Bạn đã bị mắc những căn bệnh rất oái oăm, rất nghiêm trọng, không thể tìm thấy thuốc chữa.
Đầu tiên, bạn bị một loạt các vấn đề về thân thể: đau dạ dày, dãn tĩnh mạch tinh hoàn, khó thở, huyết áp thấp, đau đầu, vẹo cột sống, mệt mỏi,… Tiếp tục, bạn bị “ma ám” khá nặng. Bạn thường xuyên bị bóng đè, sởn da gà. Khi ngủ trong phòng bạn thường xuyên thấy bóng ma áo trắng, tóc dài che kín mặt. Thậm chí con ma này còn chui đầu từ tường ra ngay trước mặt bạn. Có hôm leo lên phòng ngủ, một lực đẩy rất mạnh đẩy bạn ra khỏi phòng ngủ, khiến bạn không thể vào được phòng. Nhưng nặng nhất là các vấn đề liên quan đến thần kinh. Bạn bị ám ảnh bởi bất kể thứ gì liên quan đến người mù. Khi đi trên đường, nếu thấy người mù, bạn sẽ bỏ không đi con đường đó nữa. Nếu không may chạy xe hay đứng gần chỗ người mù đứng, bạn về rửa xe thật kỹ, rồi ném luôn đôi dày đi. Ai đó vô tình nói chữ “mù”, bạn như thấy có một mũi tên của chữ “mù” phóng thẳng vào mặt mình, bạn giật mình nghiêng người né một bên. Còn nếu họ nói chữ “mù” rất nhỏ, bạn thấy chữ mù đó rơi xuống nền nhà, bạn sẽ không bao giờ dẵm vào chỗ đó. Từ chữ “mù”, bạn sợ luôn cả tất cả các từ có âm “m” và dấu huyền. Cả ngôi nhà bạn đang ở, bạn thấy đâu đâu cũng ô uế. Bạn không cho vợ con ngủ cùng, dù vợ bạn mới sinh em bé. Một mình bạn chiếm trọn căn phòng trên tầng 2. Bạn cần tắm rửa rất kỹ càng, với đủ tất cả các nghi thức rửa nền nhà, tráng xô chậu, rửa vòi nước, rồi kỳ cọ, gội đầu thật nhiều. Mỗi lần tắm của bạn lên đến 4-5 tiếng, có lúc từ đêm đến sáng luôn. Bạn cũng sợ luôn cả chữ “tù” và ám ảnh bởi hình ảnh ổ khóa bằng sắt. Có lần có ông anh họ đã từng ở tù ra đến nhà bạn chơi. Bạn bỏ chạy thục mạng ra khỏi nhà. Rồi khi về đến nhà, tắm rửa thật sạch sẽ, ba ngày không xuống phòng khách chỗ ông anh này ngồi nữa.
Từ chỗ là lao động chính, là niềm hy vọng của gia đình, bạn không thể đến nơi làm việc. Bạn buộc phải xin nghỉ với lý do bận việc gia đình. Bạn cũng không thể chia sẻ những căn bệnh này cho bất kể một ai. Thế rồi bạn và gia đình đã bắt đầu hành trình chữa bệnh. Đầu tiên là bệnh viện tâm thần. Bác sỹ kết luận bạn bị “rối loạn ám ảnh cưỡng chế”, kê cho bạn một loạt thuốc. Khi uống những viên thuốc này vào, bạn hoàn toàn bị mất trí nhớ, không biết mình phải làm gì. Sau một tháng kể sống trong trạng thái lơ mơ như vậy, bạn bỏ thuốc. Bạn cũng đã đi khắp nơi, trong Nam, ngoài Bắc để tìm thày chữa trị. Có những vị tự xưng là Chủ tịch hội đồng… vũ trụ. Bạn cũng gặp rất nhiều các nhà ngoại cảm, các thày chùa, các thày pháp. Có người thu khá nhiều tiền, có người không thu tiền. Ai cũng nói bạn bị ma ám nặng quá, không chữa trị được.
Khi chúng tôi phát đi thông báo đầu tiên nhận các hồ sơ chữa lành, ngay lập tức bạn nhận được và cảm thấy đây chính là nơi sẽ giải thoát cho mình. Bạn cuống cuồng tải file đăng ký, nhưng do không rành về công nghệ thông tin, bạn bị khóa tài khoản và sau 11 ngày mới mở lại được. Qua tin nhắn Zalo, tôi đã hướng dẫn bạn thiền và quán tưởng mình là một linh hồn luôn trong sạch, tách khỏi thể xác và không bao giờ bị bệnh tật, ô uế của thể xác ảnh hưởng. Tôi cũng giúp cho bạn tin tưởng ca bệnh của bạn sẽ hoàn toàn được chữa lành. Khi chúng tôi quyết định chữa lành cho bạn, thì lịch chữa trị tháng 7 đã bị kín. Nhưng đột ngột có một bạn xin rút hồ sơ dù đã được xếp lịch, và ngay lập tức chúng tôi đã xếp bạn thay thế. Tôi đọc lại những dòng bạn nhắn cho tôi: “ước mơ lớn nhất của em khi khỏi bệnh là ôm hai con em, ôm mẹ em. Họ đều đã quá khổ vì em”. Tôi cảm thấy rất xúc động vì ước mơ ấy nhỏ bé nhưng chất chứa đầy tình thương của bạn dành cho gia đình. Tôi tin rằng kiếp trước tôi và bạn đã có duyên với nhau.
Khi gặp trực tiếp, qua gần 1 tiếng trao đổi, tôi thấy bạn hoàn toàn bình thường về cơ thể, nhận thức. Chính những nỗi ám ảnh của bạn đã làm cho mọi thứ bị lệch lạc. Việc của tôi chính là đưa bạn về quỹ đạo bình thường.
Những tiền kiếp đầu tiên bạn được thấy vẫn là một ẩn số. Có thể đây là một tương lai, một khả năng, hay một lời cảnh báo cho nhân loại. Trong những viễn cảnh này, trái đất đã trở thành ngôi nhà của rất nhiều chủng loài ngoài hành tinh. Họ không đẹp như người trái đất, nhưng cũng có cơ thể vật lý, và đã hoàn toàn hòa nhập vào môi trường nơi đây. Trong một thảm họa bùng nổ mặt trời, cộng với sự xâm lăng của người ngoài trái đất, đã có rất nhiều người trái đất, cùng với người ngoài hành tinh bị giết. Xác chết la liệt trên mặt đất. Cũng có những chủng loài người ngoài hành tinh nhân văn và tiến bộ, đến đây để bảo vệ cư dân địa cầu. Cuộc chiến nổ ra và không có hồi kết. Bạn hy sinh trong một nhiệm vụ chống lại một đợt tấn công của người ngoài hành tinh ác.
Thế rồi vị thày của bạn xuất hiện, dưới hình dạng của một cụ già râu tóc bạc phơ, áo trắng, cầm gậy. Bạn gọi Ngài là Minh sư. Bạn còn được giúp đỡ bởi một thiên thần hộ mệnh, dưới hình hài một bé gái có hào quang, mà bạn gọi là Thiên sứ. Minh sư cùng với Thiên sứ đã đưa bạn về những tiền kiếp, giải đáp những thắc mắc của bạn, để chữa lành tất cả những căn bệnh bạn đang mắc phải.
Tất cả những căn bệnh trên cơ thể vật lý của bạn, ngoài lý do là hậu quả của các căn bệnh về tinh thần, còn là bài học của các vị thày đưa đến, để giúp bạn có bản lĩnh, ý chí hơn. Chính bạn cũng đã lựa chọn một cuộc đời sóng gió để tôi luyện con người mình. Các vị thày chỉ giúp mọi thứ được thực hiện đúng kịch bản.
Ma quỷ cũng do các vị thày đưa đến, để giúp bạn thoát khỏi nỗi sợ hãi, thoát khỏi mê tín. Bạn càng cúng kiếng, càng đi bắt ma, trục vong thì bệnh ngày càng nặng.
Ảm ảnh kinh hoàng về chữ “mù” của bạn đến từ một kiếp sống trong quá khứ. Lúc đó bạn là một vị tướng La Mã dũng mãnh, dẫn đầu một đoàn quân đi xâm lược vùng đất của người thổ dân. Trong một trận chiến giáp la cà, bạn bị thương ở một bên mắt, nhưng vẫn can trường chống lại cả một nhóm thổ dân đầy sức mạnh. Cuối cùng bạn bị những người thổ dân này quật ngã. Họ không giết, mà đâm mù nốt con mắt còn lại của bạn, để bạn sống quãng đời còn lại trong tăm tối. Đúng như mong muốn của họ, bạn đã tự tạo ra ngục tối cho mình với đôi mắt mù lòa. Bạn đắm mình trong cảm giác uất hận, nhục nhã, bất lực. Về già, bạn đã gieo mình xuống vực thẳm, tự kết thúc kiếp sống đầy vinh quang và cay đắng của mình.
Nỗi sợ về cơ thể không sạch sẽ của bạn là do ấn tượng chưa được cởi bỏ của một kiếp sống là công nhân mỏ than ở Quảng Ninh. Trong suốt thời gian làm việc, bạn còng lưng cuốc than dưới những hầm lò tăm tối, đầy bụi than. Toàn bộ người bạn, trừ đôi mắt, nhuốm một màu đen của than. Khi về đến nhà, dù đã tắm rửa, thay quần áo, bạn vẫn bị vợ, người thân, hàng xóm ghẻ lạnh, xa lánh. Họ nghĩ bạn không sạch sẽ. Bạn bị đẩy xa khỏi thế giới loài người, sống trong mặc cảm tội lỗi về nghề nghiệp và cơ thể dơ bẩn của mình. Rồi đến một ngày, bạn leo lên một đỉnh núi, định sẽ nhảy xuống để chấm dứt cuộc đời đau khổ này. Đúng lúc đó Thiên sứ đã xuất hiện. Ngài đã khuyên bạn quay trở về.
Còn chữ “tù” lại liên quan đến kiếp sống làm cai ngục của bạn ở Phú Quốc. Lúc đó bạn có nhiệm vụ giam giữ các tù nhân cách mạng ở trại tù khổng lồ Phú Quốc. Giống như rất nhiều những cai ngục khác, bạn đã không ghê tay hành hạ, tra tấn, giết hại những tù nhân nơi đây. Đất nước được giải phóng, bạn không hề hay biết, vẫn đứng hút thuốc, trông coi nhà tù khi hầu hết những người lính khác đã rời đi. Quân cách mạng tiến vào Phú Quốc. Tù nhân phá ngục thoát ra ngoài. Họ đã tìm đến bạn, dùng chính cây roi bạn vẫn đánh họ hàng ngày, xiết cổ bạn đến chết, quăng xác bạn ra đường.
Sau khi được Minh sư xác nhận sẽ trả lại tự do cho bạn, không bắt bạn phải chịu bệnh tật nữa, tôi cũng đã tiến hành một loạt kỹ thuật chữa lành cho bạn, cả về thân thể lẫn tinh thần. Bạn còn tranh thủ nhờ tôi chỉnh lại răng, là lại da mặt cho đẹp . Dĩ nhiên là tôi từ chối, vì việc này không đúng chức năng của tôi. Thực ra toàn bộ việc chữa lành có thể được thực hiện là do chính bạn đã tự cởi bỏ những ám ảnh về những kiếp sống trước, hay nói cách khác là bạn đã thấy học các bài học này đã đủ, nên muốn kết thúc chúng. Còn tôi và Minh sư của bạn chỉ giúp bạn yên tâm thôi.
Ngay sau ca chữa lành kéo dài 4 tiếng, khi bước chân ra khỏi phòng, tôi đã cho bạn và mẹ bạn ôm nhau. Hai mẹ con, sống trong cùng một ngôi nhà, mà đã tưởng như cách trở ngàn trùng, giờ mừng mừng tủi tủi vì đã được ôm lấy nhau, được chứng kiến bạn đã trở về một con người bình thường. Khi về đến nhà, bạn nhắn cho tôi là bạn đã ôm hôn hai đứa con, ôm hết người thân trong nhà, rồi xách xe máy chạy một vòng thành phố.
Tôi biết có nhiều các bạn đang đọc những dòng này đã, đang và sẽ gặp những hoàn cảnh tương tự như chủ thể của tôi. Nếu vậy, bạn hãy nghe lại lời hát trong bài hát của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn “Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng. Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh”. Và nếu cảm thấy có duyên, hãy tải form hồ sơ và gửi email cho chúng tôi về địa chỉ qhhtvietnam@gmail.com.
Tôi là Giác Minh. Tôi đến với trái đất để giúp thức tỉnh tâm linh, chữa lành linh hồn.